Mặc dù khái niệm luân hồi có vẻ mới mẻ đối với thế giới phương Tây, nhưng khi nhìn vào lịch sử của Hy Lạp thì chúng ta lại thấy rằng không phải như vậy. Các nhà triết học Hy Lạp cổ đại từng suy đoán về sự luân hồi và có một số quan niệm thú vị về sự kiện này.
Sự tái sinh của người Hy Lạp
Niềm tin về sự luân hồi dường như đã trở nên phổ biến ở Hy Lạp thông qua tôn giáo Orphic vào khoảng thế kỷ thứ VI trước Công nguyên. Tôn giáo được tổ chức thành một số "trường học bí ẩn" trên khắp Hy Lạp và có một số lượng lớn tín đồ. Những lời dạy của họ được bắt nguồn từ người sáng lập huyền thoại Orpheus.
“Ông ấy đã dạy rằng linh hồn và thể xác được hợp nhất bởi một thứ ràng buộc chặt chẽ, linh hồn là thiêng liêng, bất diệt và khao khát tự do, trong khi thể xác bị giam giữ trong gông cùm như một tù nhân. Cái chết làm tan biến sự ràng buộc này, linh hồn được giải thoát sau một thời gian ngắn: vì bánh xe luân hồi quay không ngừng nghỉ. Vì vậy, linh hồn tiếp tục cuộc hành trình của nó, xen kẽ giữa một sự tồn tại không bị kiềm chế riêng biệt và sự tái sinh tươi mới, làm thành một vòng tuần hoàn rộng lớn luân chuyển giữa người và động vật”, theo Honest Information.
Cuộc thảo luận sớm nhất được biết đến về chủ đề này là do một nhà tư tưởng tên là Pherecydes của Syros sống vào khoảng năm 540 trước Công nguyên. Tuy nhiên, người cùng thời với ông, Pythagoras, mới là người đưa ra khái niệm luân hồi nổi tiếng nhất trong số những người Hy Lạp cổ đại. Sau đó, Plato tiếp tục ý tưởng và đưa nó vào cuốn sách nổi tiếng của ông mang tên “Nền cộng hòa”. Plato cho rằng số lượng linh hồn là cố định. Vì vậy, ông cho rằng sự ra đời của một cá nhân không phải là sự sáng tạo của linh hồn, mà chỉ là sự chuyển sinh của cá nhân đó từ cơ thể này sang cơ thể khác.
Người Hy Lạp có một số thuật ngữ đề cập đến sự luân hồi. "Metempsychosis" là khái niệm chỉ ý tưởng về sự chuyển sinh của linh hồn sau khi chết. Từ "empsykhoun" được cho là do Pythagoras đưa ra và mang một ý nghĩa tương tự. “Palingenesis” có nghĩa là phục hồi cuộc sống sau khi chết, trở lại trạng thái nguyên sơ của nó. Thuật ngữ này được cho là có nguồn gốc từ Khắc kỷ Hy Lạp. Từ “Gennao Anothen” bao gồm hai từ, trong đó “Gennao” có nghĩa là tái sinh và “Anothen” có nghĩa là từ Thiên đàng hoặc Chúa. Do đó, Gennao Anothen có nghĩa là sự tái sinh của linh hồn từ trên trời. Sau khi nền văn minh Hy Lạp suy tàn, các nhà tư tưởng La Mã đã tiếp tục đưa ra ý tưởng về luân hồi.
Quan điểm Kitô giáo
Mặc dù Cơ đốc giáo, trong nhiều thời kỳ lịch sử, đã tuyên bố rằng không có sự luân hồi và chỉ có một cuộc sống duy nhất phải dành để thờ phượng Đấng Christ, nhưng vẫn có những giáo phái tin vào sự chuyển sinh của các linh hồn. Trên thực tế, một trong những nhân vật quan trọng đầu tiên trong Giáo hội Chính thống là Origen (185 SCN đến 254 SCN), tin rằng linh hồn tồn tại trước khi sinh ra và tuyên bố rằng Chúa Giê-su cũng dạy điều tương tự.
Một số tín đồ Cơ đốc giáo coi sự phục sinh của Đấng Christ như một kiểu tái sinh. Ảnh mình họa: wikimedia / CC0 1.0
“Các tác phẩm của Clement thành Alexandria - một môn đồ của sứ đồ Peter - cho thấy rằng Thánh Peter đã nhận được những lời dạy bí mật từ Chúa Giê-su. Một trong số đó có liên quan đến khái niệm tái sinh của vật chất và tinh thần”, theo Ancient Origins.
Ngày nay, khái niệm luân hồi rất phổ biến ở phương Tây. Trên thực tế, nhiều cuộc khảo sát khác nhau đã chỉ ra rằng gần một phần tư số người theo đạo Thiên Chúa ở Mỹ tin vào một số hình thức luân hồi. Nhiều người coi sự phục sinh của Đấng Christ như một kiểu tái sinh cơ thể để củng cố bản chất thiêng liêng của Ngài. Có vẻ như triết lý đầu thai do người Hy Lạp cổ đại đề xướng, mặc dù đã bị lãng quên trong khoảng hai thiên niên kỷ, cho đến nay vẫn còn phù hợp trong thế giới phương Tây.
Nguồn: https://www.ntdvn.com/khoa-hoc/kham-pha-luan-hoi-duoi-goc-nhin-cua-nguoi-hy-lap-co-dai-199467.html
Vui lòng trích dẫn link nguồn khi copy nội dung bài viết này! Trân trọng cảm ơn
0 comments: