Vũ Trụ Diễn Sinh: Kỳ 1. Gieo Mầm Hỗn Độn, Vũ Trụ Diễn Sinh
Vũ trụ này từ vô thủy vốn là một mảng vô hạn không gian hỗn loạn, không chiều không hướng, không có sinh linh, không có vật chất, bất kỳ thứ gì trụ định đều không có, chỉ có những năng lượng tối va chạm và tranh chấp lẫn nhau vô cùng vô tận.
Sau đó, có một thứ xuất hiện được gọi là Hỗn độn. Hỗn độn được gieo mầm vào trong vũ trụ này. Hỗn độn mang theo kho tàng tri thức, những quy luật vận hành toàn vẹn cho một vũ trụ toàn thể. Từ đó, năng lượng bắt đầu có sự giao hòa theo những quy luật nhất định, tạo ra một quả cầu năng lượng cực kỳ khổng lồ. Quả cầu lớn dần lớn dần trong vô hạn không gian hỗn loạn.
Một ngày nọ, quả cầu năng lượng tích đủ năng lượng cần thiết, nó nổ tung ra và bắt đầu hình thành vũ trụ. Dựa theo tri thức Hỗn độn, vụ nổ có chủ đích đó đã kích mở ra không gian có chiều hướng, tạo ra những thứ mà có thể vận chuyển theo quy luật đó là năng lượng bản nguyên và tinh thần bản nguyên.
Hỗn độn tiếp tục tác động lên năng lượng bản nguyên và tinh thần bản nguyên theo những quy luật nhất định. Theo đó, năng lượng bản nguyên hội tụ tạo ra vật chất, tinh thần bản nguyên hội tụ tạo ra linh vật.
Các vật chất cơ bản dần dần được hình thành theo nguyên tắc hội tụ năng lượng. Các hạt vật chất nhỏ nhất, các nguyên tố đất nước gió lửa, các hành tình, các dãi thiên hà từ đó qua nhiều tỷ năm dần dà được tạo lập. Nhưng đó sẽ là chuyện về sau. Khởi nguyên vũ trụ giai đoạn đầu, chưa có ánh sáng của định lực, không gian mặc dù đã trụ định nhưng chưa mở ra nhiều chiều, nó là một mảng hồng mông tử khí (khí màu tím), vô cùng vô tận.
Đối với linh vật, chúng tích lũy tinh thần bản nguyên mà hình thành. Khi linh vật tích lũy tinh thần bản nguyên tới mức độ nhất định, đủ về lượng sẽ thay đổi về chất sẽ khai mở ra linh trí. Từ có linh trí, linh vật tiếp tục tinh thần bản nguyên và được tích lũy thêm kiến thức về vũ trụ. Khi tích lũy đủ lượng tinh thần bản nguyên và kiến thức về vũ trụ, linh vật tiếp tục thay đổi về chất, thăng lên cấp linh tính và được gọi là Linh căn. Linh căn là linh vật được tạo thành từ tinh thần bản nguyên và có kiến thức về vũ trụ. Cấp độ tiến hóa của linh căn được thể hiện ở mức tích lũy tinh thần bản nguyên (là tinh thần lực) và kiến thức về vũ trụ (là trí huệ), tinh thần lực và trí huệ có tác động tương hổ lẫn nhau.
Rất nhiều tỷ năm về sau, muôn loài đi tìm con đường tìm về cội nguồn, kết nối hồng hoang để tinh tấn, tiến hóa, tăng trưởng giá trị tích lũy tinh thần lực và trí huệ cho linh căn theo muôn vàn phương cách khác chính nhau. Đó chính là tu đạo vậy!
Vũ Trụ Diễn Sinh: Kỳ 2. Không Gian Hồng Hoang
Sau vụ nổ có chủ đích của khối năng lượng khổng lồ, không gian có chiều hướng bắt đầu hình thành. Phát triển chiều hướng lên đến chiều thứ 3 thì được trụ định. Không gian 3D được hình thành và là không gian khởi nguyên của vũ trụ. Không gian tiếp tục diễn sinh và phát triển. Cho đến nay, vũ trụ ngoài các cấp không gian đa chiều với hữu hình hữu tướng sinh linh, còn có các cấp không gian bên trong vô hình vô tướng sinh linh. Các cấp vô hình vô tướng đó là không gian hồng hoang, nơi sinh sống của muôn hồn tiến hóa và nơi linh hồn luôn muốn tiến về - Cội đạo.
Không gian hồng hoang cũng lại chia thành cao thấp. Sâu nhất trong không gian hồng hoang là cấp Tử mông vô cực, kế đến là Hồng hoang thái cực, và ngoài cùng là Hư vô lưỡng cực.
Tử mông vô cực là không gian cao cấp nhất của Vũ trụ, cội nguồn của Đạo. Trong không gian đó, các Linh Căn vô vi vô ngã, trôi nổi thuận theo Thiên Đạo, hòa mà không tan, hợp mà không mất. Linh Căn được phép hấp thu khí tử mông, là căn khí cực phẩm của Vũ trụ để tăng trưởng tinh thần lực và trí huệ. Tử mông vô cực tuy rằng cấp dưỡng không gian tồn tại và tinh tấn cho chúng linh căn riêng biệt, nhưng toàn thể không gian Tử mông vô cực vẫn là một khối thống nhất. Và toàn bộ tầng không gian này chính là Cội Đạo, là Đại Linh Căn Đại Ngã, là Đức Ngọc Hoàng Thượng Đế Vô Cực Đại Chí Tôn, là Chúa Cha, là Thượng Đế của các Đấng Thượng Đế…
Tiếp đến là không gian Hồng hoang thái cực. Nếu không gian Tử mông vô cực là vô ngôi, toàn thể linh căn đều hòa vào Cội đạo, thì không gian Hồng hoang thái cực hình thành phải là hữu ngôi. Vũ trụ diễn sinh đến đây, Cội đạo đã biết, chúng linh căn liền nương Thiên đạo, chia tách trọng trách cho các đại Linh căn tiến hóa để vận hành Vũ trụ, đặng cho vũ trụ phát triển. Không gian Hồng hoang thái cực bấy giờ mới có Hội đồng Thượng đế/Hội đồng các Đấng Sáng Tạo và Hội đồng lại bầu tiếp người đứng đầu là Đức Thượng Đế vậy.
Cấp ngoài cùng của không gian Hồng hoang là không gian Hư vô lưỡng cực. Tại không gian này, các linh căn bắt đầu phân chia tính âm dương, tiện cho phụ trách vận hành tinh thần lực của nhật nguyệt, phụ trách vận hành tinh thần lực và năng lượng vật chất trong các không gian hữu hình tiếp theo. Nhiệm vụ được giao, các linh căn hình thành các tổ chức quản sự về linh hồn, phụ trách các công việc về nhân quả, luân hồi… đặng sao cho linh hồn khi đầu thai xuống các không gian hữu hình việc tu học thuận thiên đạo mà kết quả tu học là tốt nhất có thể.
Đến đây, chúng ta dừng lại một chút để lặp lại câu hỏi muôn đời: Đức Thượng Đế là ai?
Thiết nghĩ, mỗi một chúng ta đều có thể chọn riêng cho mình một đáp án đấy. Các đáp án ấy chung quy rơi vào các tình huống:
- Đức Thượng Đế vô ngôi là Cội đạo, là Thiên đạo, là tất cả Vũ trụ. Ngài luôn hiện hữu bên cạnh chúng ta, chỉ có chúng ta không cảm nhận được Ngài. Ngài giao tiếp với chúng ta là phi ngôn ngữ, chỉ có ánh sáng linh quang của Ngài đâu đó, thời điểm vi diệu nào đó lóe sáng lên trong sâu thẳm linh hồn của bạn. Và bạn sẽ nhận ra những khoảng khắc đó nếu tìm về bên trong chính mình đủ sâu sắc.
- Đức Thượng Đế hữu ngôi là người đứng đầu Hội Đồng Thượng Đế hoặc cả Hội Đồng Thượng Đế, hoặc vị Giáo chủ mà bạn hữu duyên hoặc vị Vua của một quốc độ mà bạn hữu duyên… Tất cả chúng ta đều có trong nhân duyên của mỗi linh hồn. Những vị Thượng đế cũng có nguyện nhân sinh, họ nguyện độ cho những linh hồn hướng về họ, nương tựa sự giúp đỡ của họ. Các vị đó nói chuyện với bạn bằng nhiều phương cách như: lời thì thầm trong tai, kinh sách để lại, những giấc mơ, linh ảnh lúc thiền định, kinh vô ngôn, kinh vô tự v.v… Và những hành trình công phu nhất của họ đó là chiết linh, giáng sinh cõi hữu hình để cứu độ chúng sinh.
Ta vẫn còn những điều thắc mắc như: Linh hồn và linh căn khác nhau ở đâu? Linh căn nằm ở cội Đạo, vậy phải chăng khi ta trở về cội Đạo thì không còn thân hữu hình, không còn tính cá nhân nữa. Nếu vũ trụ phát triển mà Linh hồn thì về Cội đạo mất tự do thì tính hiếu sinh của Vũ trụ có còn không?...
Vũ Trụ Diễn Sinh: Kỳ 3. Thượng Cổ Linh Căn Và Hội Đồng Thượng Đế
Thời điểm ban đầu những linh căn xuất hiện, vũ trụ chưa có ánh sáng - thứ ánh sáng phổ quát giúp vật chất trụ định. Vũ trũ chỉ là một mảng Hồng hoang tràn đầy năng lượng và linh vật, linh căn du hành, bôn tẩu. Những linh căn xuất hiện từ thời đó gọi là Thượng cổ linh căn. Dưới định luật của hỗn độn, trong buổi đầu Hồng hoang đó cũng đã xuất hiện sự tuyển chọn linh căn. Các linh căn nổi bật được Hồng hoang chú trọng bồi tài sẽ được đánh dấu bằng những ấn ký, gọi là Hồng hoang ấn ký. Chữ vạn giữa ngực phật A Di Đà là một minh họa về Hồng hoang ấn ký vậy.
Các linh căn thụ lĩnh Hồng hoang ấn ký có vai trò rất quan trọng cho quá trình diễn sinh vũ trụ, thiết lập thế giới về sau. Bởi vì, nương theo định luật của hỗn độn, không gian hỗn loạn cũng được sắp xếp có chiều hướng, huống chi chỉ là sự hỗn loạn của các trường năng lượng tốt xấu. Quả địa cầu hiện nay đang thời kỳ thăng cấp, điều đó được thực hiện bởi khá nhiều Thượng cổ linh căn hiện cùng chiết linh xuống thế để giúp sức cải tạo địa cầu. Trong số họ, lại có một số linh căn có Hồng hoang ấn ký. Lành thay, Thiên Cấm Sơn đã được an bài, chọn làm nơi tụ họp chính của các linh căn có Hồng hoang ấn ký. Thiên Cấm Sơn còn là Trận Nhãn của Vạn Linh Trận với sứ mệnh vận chuyển cùng Thiên cơ, kịp kỳ tiến nhập kỷ nguyên mới đang diễn ra ngày nay.
Lại nói, Linh căn thuở hồng hoang phát triển thành xã hội. Xã hội thời điểm đó tuy không gian có vật chất tồn tại ở dạng năng lượng và mờ mờ mịt mịt, nhưng trật tự tinh thần đã phân trên dưới rõ ràng.Vũ trụ phát triển cần có quản sự. Các linh căn nổi bật được chọn ra, sau lại chọn tiếp hội đồng quản sự. Hội đồng quản sự lại chọn ra người đứng đầu. Về sau, người ta gọi Hội đồng quản sự đó là Hội đồng Thượng Đế/Hội đồng các Đấng Sáng Tạo; người đứng đầu Hội đồng đó được gọi là Đức Thượng Đế... như đã trình bày ở kỳ trước.
Sau khi bầu ra Thượng đế, Hội đồng làm việc và sắp xếp chương trình phát triển cho vũ trụ. Đó là một tiến trình sáng tạo của các Đấng Toàn Năng và được gọi là Thiên cơ. Thiên cơ có thời gian dài ngắn tùy thuộc tình trạng của Vũ trụ.
Quay lại công cuộc sáng tạo vũ trụ. Thời điểm Hồng hoang, linh vật hấp thu tinh thần và lớn mạnh nhưng không có hình hài cụ thể, bởi linh vật lúc đó chưa trụ lên vật chất. Để kiến tạo vật chất, các Đấng Sáng Tạo đã đi đến quyết định quan trọng thuộc hàng bậc nhất của Vũ trụ này, họ đã sáng tạo ra ánh sáng và kiến thiết các tầng không gian đa chiều. Trạng thái trụ định, sự cân bằng của vật chất phụ thuộc vào mối quan hệ giữa “năng lượng và khối lượng” so với “không gian lực và tác động của ánh sáng” (xem phương trình RB = KnD.f(c) đã trình bày tại “Ánh sáng và con đường tâm linh”).
Thượng Đế, Hội đồng Thượng đế là những người bận rộn bậc nhất trong Vũ trụ này. Họ chưa bao giờ dừng làm việc. Công việc của họ là đảm bảo sự vận hành và phát triển của Vũ trụ phù hợp với Thiên đạo. Để Vũ trụ ngày một sinh động hơn, đẹp hơn, các Đấng Sáng Tạo nương vào các quy luật của Vũ trụ để tạo ra vật chất mới, thúc đẩy linh vật phát triển, thúc đẩy những hành tinh mới, thiên hà mới, thế giới…
Đồng hành với sáng tạo ánh sáng và khai mở không gian, Đức Thượng đế đã thực hiện một quyết định rất quan trọng làm cơ sở cho Vũ trụ này càng thiên biến vạn hóa, sôi động muôn phần. Đó là việc cho hàng vạn vạn linh hồn rời quê hương của họ, rời không gian hồng hoang để tiến nhập các không gian đa chiều hữu hình hữu thể, tham gia công cuộc Vũ trụ diễn sinh.
Vũ Trụ Diễn Sinh: Kỳ 4. Khái Quát Về Linh Hồn
Vũ trụ diễn sinh từ năng lượng bản nguyên và tinh thần bản nguyên bởi vì đặc tính diệu dụng của 2 thành tố này. Trong khi năng lượng bản nguyên duy trì vận chuyển yêu cầu sự tương liên (kết nối tương ứng và duy trì liên tục không ngắt quãng) thì tinh thần bản nguyên lại có khả năng thu phát gian đoạn. Chính vì vậy, những tồn tại được kiến tạo từ tinh thần nguyên bản có khả năng thu phát gián đoạn.
Ánh sáng là một thành tố được kiến tạo từ tinh thần bản nguyên.
Linh vật khi tích lũy tinh thần lực đến một giá trị nhất định sẽ có khả năng phát ra ánh sáng. Ánh sáng này chính là linh quang, khác với thứ ánh sáng phổ quát đã được giới thiệu trong bài viết “ánh sáng và con đường tâm linh” trước đây. (Để khỏi nhầm lẫn, bài viết sau đây sẽ dùng từ “linh quang”).
Linh quang có được kiến tạo từ tinh thần lực và linh vật có khả năng thu phát tùy ý. Linh quang so với với ánh sáng phổ quát điểm chung và riêng như sau: i) Điểm chung là ánh sáng mang theo ý chí của linh căn, mong muốn thực hiện một công việc gì đó, độ sáng của ánh sáng phụ thuộc vào lượng tinh thần lực tích lũy và mức tích cực của tư tưởng. ii) Điểm riêng là linh quang có phạm vi chiếu sáng hạn chế, tùy thuộc vào ý chí của linh căn; trong khi ánh sáng phổ quát sẽ truyền đi xa nhất có thể.
Trong không gian Tử mông vô cực, các linh căn không phát ra linh quang của riêng mình mà hòa ánh sáng vào chung với không gian Tử mông, tạo thành khối Đại Linh Quang. Trong không gian Hồng hoang vô cực, các linh căn phát ra linh quang mỗi lúc vận hành Thiên cơ còn thông thường thu lại tĩnh dưỡng, thu nạp tinh thần lực.
Đến không gian Hư vô lưỡng cực, toàn bộ linh căn hoạt động trong ánh linh quang của mình. Bởi vì, linh căn khi đã ở không gian Hư vô lưỡng cực đều đã có ý chí của mình, đều có công việc gì đó hoặc cho sự tinh tấn của linh căn hoặc phụng sự diễn sinh cho vũ trụ.
Có thể nói, linh căn khi khoác lên trên mình ánh sáng linh quang và trụ định ở trạng thái đó thì được gọi linh hồn. Vì thế, đã là linh hồn thì sẽ có phận sự của riêng mình, mọi linh hồn đều phải thực hiện hành trình của mình mới có thể quy về Cội đạo. Một chút gợi nhớ, theo phương trình tiến hóa, lúc này linh hồn có e^kφ = 1, nhưng đã có a ≠ 1. Do đó, linh hồn nhất định phải hạ nhập không gian hữu hình hữu thể để thực hiện con đường tiến hóa của mình.
Linh hồn khi ở không gian Hư vô lưỡng cực sẽ không chịu lực bài xích không gian, vì không gian được kiến tạo thích ứng với sự tồn tại của tinh thần lực. Khi hạ nhập không gian hữu hình hữu thể, do chịu các yếu tố tác động đến từ luật vật chất cân bằng nên linh hồn phải có cơ chế bảo vệ. Vì vậy, trước khi hạ nhập không gian hữu hình, linh hồn tiếp tục được khoác lên mình 1 lớp áo năng lượng. Lớp năng lượng này được kiến thiết từ năng lượng bản nguyên và tinh thần bản nguyên, để vừa phù hợp với linh hồn vừa phù hợp với không gian hữu hình.
Trạng thái linh hồn được bao bọc bởi lớp năng lượng đó được gọi là nguyên thần, và lớp năng lượng đó được gọi là nguyên khí.
Hình thành nguyên thần, lúc này linh hồn mới chính thức được trang bị đầy đủ phương tiện đặng đầu thai vào các sinh linh tại không gian hữu hình.
Khi nguyên khí cạn là lúc linh hồn phải trở về cõi hồn. Nhưng, đa số linh hồn lại bị mắc kẹt bởi vì tác động của luật nhân quả, luật luân hồi.
Vì vậy, chỉ có tu học mới tìm được con đường trở về quê hương, trở về Cội đạo!
Nguồn: Bạch Thiên Thi - Khoahoctamlinh
Vui lòng trích dẫn link nguồn khi copy nội dung bài viết này! Trân trọng cảm ơn
0 comments: