Nhiều người có thể cho rằng khái niệm "thế giới bên kia" hoặc vô nghĩa hoặc không thể chứng minh được. Hiện nay, nhiều lý thuyết khoa học đưa ra những bằng chứng và căn cứ về sự tồn tại của cuộc sống con người sau khi chết.
Các nhà nghiên cứu vật lý của các trường đại học danh tiếng như trường Cambridge, Princeton, Viện Vật lý Max Planck đều đưa ra nhận định thống nhất rằng mỗi một con người đều tồn tại dưới cặp hình thái cơ thể - thần thức, tương tự như sự tồn tại của cặp vật chất lưỡng tính hạt – sóng.
Thí nghiệm khe hở đôi
Lập luận này dựa trên thí nghiệm khe hở đôi nổi tiếng (Double split experiment). Khi chùm điện tử được bắn từng đợt qua một tấm chắn có hai khe hở (song song) và được ghi ảnh lên vật liệu như là bề mặt ảnh chụp ở phiá sau của tấm chắn. Nếu chỉ có một khe hở được mở ra, mỗi điện tử sẽ ghi lại dấu vết trên bề mặt ảnh chụp theo kiểu cách của một hạt. Tuy nhiên, nếu cả hai khe hở cùng được mở ra, khi lượng lớn điện tử được bắn ra thì dấu vết trên bề mặt ảnh chụp cho thấy rằng chúng đã đi qua cả hai khe hở cùng lúc, để lại một dạng tựa như sóng.
Đa Thế giới
Khái niệm đa thế giới hay đa vũ trụ là một khái niệm khoa học đã được nhiều nhà khoa học nghiên cứu và phản biện. Không một định luật vật lý nào có giá trị nếu không có sự tồn tại của các thế giới song song.
Người đầu tiên đưa ra khái niệm đa thế giới là nhà văn viễn tưởng H.G. Well với tác phẩm “Cánh cửa trên bức tường”. 62 năm sau, ý tưởng này được Tiến sĩ Hugh Everett phát triển trong luận án tiến sĩ tại trường đại học Princeton. Nghiên cứu thừa nhận rằng tại những thời điểm nhất định, vũ trụ sẽ được phân chia thành vô lượng các vũ trụ nhỏ hơn. Và các vũ trụ mới sinh này sẽ tiếp tục phân chia tiếp. Có thể ở thế giới này bạn đang đọc báo nhưng ở một thế giới khác, bạn lại đang xem ti vi chẳng hạn. Chính hành vi của chúng ta là nhân tố phân chia đa thế giới.
Nếu chúng ta đưa ra lựa chọn, ngay lập tức một vũ trụ sẽ được phân chia thành nhiều vũ trụ khác nhau. Khi thực hiện quan sát, quan sát viên không thấy đối tượng trong trạng thái chồng chập mà chỉ thấy một trạng thái duy nhất của đối tượng được quan sát. Hugh Everett lý giải hiện tượng này bằng mô hình toán học, trong đó mỗi khi phép đo được thực hiện, vũ trụ phân nhánh, trong mỗi vũ trụ nhánh chỉ còn một trạng thái duy nhất của đối tượng được đo. Các vũ trụ này hoàn toàn độc lập với nhau.
Ví dụ tại trái đất này, kết quả của một cuộc chiến tranh lại khác với kết quả cũng cuộc chiến đó tại vũ trụ kia, hay một loài động vật bị tuyệt chủng ở đây nhưng đang phát triển ở vũ trụ khác. Cũng vậy, tại một vũ trụ khác thì loài người đã bị tiêu diệt rồi.
Vào thập niên 80 của thế kỷ 20, nhà vật lý học Andrei Linde phát triển học thuyết đa vũ trụ. Hiện nay, ông là giáo sư của trường đại học Stanford. Tiến sĩ Linde giải thích rằng không gian bao gồm nhiều màng hình cầu vô hạn. Ngay cả trong một vũ trụ cũng có nhiều không gian khác nhau mà chúng ta không nhận biết được sự tồn tại của những chúng sinh trong các không gian khác. Nhưng trong thực tế, các chúng sinh đó vẫn đang tồn tại trong các vũ trụ vật lý dưới các dạng năng lượng hạt – sóng khác nhau.
Kính viễn vọng Planck cũng thu nhận được các tín hiệu chứng minh trái đất của chúng ta không phải là một vũ trụ đơn lẻ. Dựa trên số liệu thu thập được, các nhà khoa học đã lập được biểu đồ vi sóng chi tiết gọi là bức xạ nền di sóng vũ trụ, được lưu truyền từ khi vũ trụ của chúng ta hình thành. Ngày nay, con người có thể quan sát được vật thể ở khoảng được xa là 42 tỉ năm ánh sáng (chú thích: tốc độ ánh sáng là 299,792,458 mét/giây hay 186,282 miles/một giây), đây có thể là biên giới của vũ trụ này. Xa hơn nữa, có thể có rất nhiều, hay vô tận vũ trụ khác, mỗi vũ trụ khác nhau về việc phân bố vật chất nhưng có thể cùng có chung các quy luật vật lý.
Sự tồn tại của thần thức
Dựa trên các nghiên cứu khoa học về sự tồn tại đa vũ trụ, rõ ràng là có nhiều nơi mà thần thức có thể tồn tại sau khi chết. Vậy có học thuyết khoa học chứng minh sự tồn tại của thần thức hay không?
Trái ngược với những học thuyết duy vật về sự tồn tại của ý thức, Tiến sĩ Stuart Hameroff, giám đốc Trung tâm Nghiên cứu Ý thức của Đại học Arizona tại Mỹ, ý thức của con người nằm trong những ống siêu nhỏ trong tế bào não. Ý thức là kết quả của những tác động do lực lượng tử gây nên trong những ống siêu nhỏ ấy. Sau khi chết, các thông tin lượng tử được giải phóng khỏi cơ thể vật lý, theo cùng là ý thức.
Ý thức, hay ít nhất là một hình thái giống như ý thức, chính là thành phần cơ bản của vũ trụ, ngay từ giai đoạn sơ khai hình thành vũ trụ sau vụ nổ lớn Big Bang.
Thần thức của chúng ta được hình thành từ các cấu trúc của vũ trụ từ thuở ban sơ. Não của chúng ta thu nhận và khuếch đại các hình thái giống ý thức vốn là các yếu tố cấu thành không gian và thời gian. Như vậy, thần thức là dạng tồn tại phi vật chất sau khi sự sống của cơ thể vật chất dừng tắt.
Trong phóng sự của Kênh Khoa học, Tiến sĩ Hameroff nhấn mạnh: “Hãy nói rằng, khi trái tim bạn ngừng đập, máu ngừng chảy, các ống vi thần kinh mất dần trạng thái trao đổi thông tin lượng tử, thì chính những thông tin lượng tử đó sẽ không bị hủy hoại, không thể bị hủy hoại. Thần thức lúc đó sẽ được giải phóng và đi vào trong vũ trụ”. Tiến sĩ Robert Lanza trong cuốn “Biocentrism: How Life and Consciousness Are the Keys to Understanding the True Nature of the Universe” (tạm dịch: Thuyết sinh tâm: Tại sao sự sống và ý thức là chìa khoá để hiểu bản chất thật sự của vũ trụ) bổ sung nhận định này và cho rằng thần thức không chỉ tồn tại trong vũ trụ này mà ở trong các vũ trụ khác.
Khi một bệnh nhân chết lâm sàng, được hồi sức và sống lại, các thông tin lượng tử sẽ quay lại các ống vi thần kinh và họ có thể nói với bạn rằng: “Tôi đã có những trải nghiệm cận tử”. Chính năng lực của thần thức sẽ khiến nó quay trở lại tái sinh trong một cơ thể mới.
Các nghiên cứu khoa học vẫn đang trên con đường tìm kiếm câu trả lời lý giải sự tồn tại của thần thức bên ngoài thân vật lý. Bản thân các nghiên cứu cũng không đưa ra được nguyên nhân rốt ráo của sự tồn tại đó cũng như những trải nghiệm tái sinh trong tương lai. Theo quan kiến Phật giáo, cái chết không phải là sự chấm dứt hoàn toàn mà là cửa ngõ dẫn tới cuộc sống khác, nó được ví như bỏ áo cũ và mặc một chiếc áo mới.
Tuy nhiên, những gì diễn ra từ đời này sang đời khác không phải là một linh hồn hay một thực thể cá nhân tồn tại vĩnh viễn mà chính là dòng tâm luôn thay đổi và không liên quan đến cá nhân cụ thể trong một cuộc đời. Dòng tâm đó sẽ mang theo những “dấu vết” nghiệp đã tạo khi còn sống và những “hạt giống” đã gieo trong quá khứ sẽ lớn lên trong tương lai. Những dấu vết nghiệp này sẽ quyết định trải nghiệm trong tương lai của chúng ta.
Như vậy, Đạo Phật giúp chúng ta có một cái nhìn sâu sắc và toàn diện hơn về cái chết cũng như những trải nghiệm cận tử để chúng ta biết cách sống cuộc đời thiện hạnh, gieo nhân lành cho các kiếp vị lai và trên hết cả là giải thoát khỏi sự trôi lăn của thần thức trong khối đa vũ trụ hay chính là luân hồi sinh tử.
Nguồn: daibaothapmandalataythien
Vui lòng trích dẫn link nguồn khi copy nội dung bài viết này! Trân trọng cảm ơn
0 comments: