23/10/20

Bản ngã, Cái Tôi là gì và nó có nên bị tiêu diệt trên đường thức tỉnh tâm linh?

Nếu bạn từng khám phá lĩnh vực tâm linh ở một trạng thức cao, bạn sẽ phát hiện ra rằng “cái tôi” thường được nói đến với sự khinh thường.

Nhiều người mang niềm tin rằng cái tôi cần phải bị tiêu diệt một cách hoàn toàn. Nhưng liệu chúng ta có cần phải giết chết nó không? Bản ngã/Cái tôi thực sự là gì? Và hơn thế nữa, bạn có thể học được điều gì về chính cái tôi của chính mình?

Bản ngã, Cái Tôi là gì và nó có nên bị tiêu diệt trên đường thức tỉnh tâm linh?

Bản ngã là gì?


Bản ngã cơ bản là danh tính (identity) của bạn, hoặc người bạn nghĩ bạn là (who you think you are).

Bản ngã của bạn thường được xây dựng bằng tên, tính cách và câu chuyện. Trong câu chuyện cá nhân này là một tập hợp của “các kí ức”, niềm tin, ấn tượng và cảm giác của bạn về “người bạn nghĩ là mình”, “nơi bạn đến từ”, “bạn tốt hay xấu”, “cái bạn trải nghiệm”…etc

Bản ngã và tính nhị phân (duality) của bản ngã


Cái tôi là một tấm màn che giữa “những gì bạn nghĩ bạn là” và “điều bạn thực sự là”. Bạn sống dưới ảo tưởng của tâm trí, hoàn toàn không ý thức được mình đang được định hướng bởi một khối lượng lớn của những câu chuyện! – Isira Sananda

Bản ngã của bạn được tạo ra, hiện hữu và được duy trì bởi niềm tin rằng bạn “tách biệt” khỏi những người khác và khỏi cuộc sống. Nói cách khác, bản ngã của bạn tin rằng “bạn đang vững chắc ở ĐÂY” và những người khác thì vững chắc ở ĐÓ. Bạn có một cơ thể, cuộc sống và tính cách khác biệt rõ rệt với những người khác. Theo cái tôi, bạn không giống người khác. Bạn khác biệt. Hay đó là những gì suy nghĩ của bạn nói với bạn vậy.

Như một kết quả của việc được dạy (hoặc trong điều kiện) để tin rằng bạn là một cá nhân riêng biệt, bạn sẽ trải nghiệm nỗi sợ hãi và đau khổ, thay vì chỉ đơn giản trải nghiệm cuộc sống trong sự tinh khiết và trọn vẹn của nó, bạn đưa cuộc sống vào “một bộ lọc trong tâm trí bạn”. Bạn được dạy để sống trong cuộc sống song hành. Tính nhị phân (duality) cơ bản là trạng thái của sự tách rời – đó là sự đi ngược lại thực tế. Đó là một sản phẩm của tâm trí (mind). Trong tính hai mặt, chúng ta về cơ bản “bị chia rẽ” hoặc bị phân chia cuộc sống.

Ví dụ về tính nhị phân chính là việc đưa cuộc sống vào các thấu kính lọc của sự “đúng / sai”, “tốt / xấu”, “xinh đẹp/ xấu xí”, “thánh thiện / tội lỗi”, “yêu / ghét” vv. Là một sản phẩm của tính nhị phân, chúng ta tạo ra vô số những đaukhổ cho chính mình vì chúng ta không còn cởi mở được với cuộc sống. Thay vào đó, cuộc sống của chúng ta trở nên tập trung vào việc phán xét, lên án và sợ hãi. Kết quả là, chúng ta xa lánh và tiêu diệt những người khác mà chúng ta coi là “xấu”, “sai” và “tội lỗi” để bảo vệ ý tưởng của chúng ta về điều “đúng” và “thánh khiết”.

Càng lún sâu vào tính nhị phân, chúng ta càng gặp nhiều vấn đề như hận thù, tức giận, trầm cảm, hoang tưởng, lo lắng và lầm lạc. Chúng ta không những cắt đứt những kết nối giữa chúng ta với người khác mà thậm chí còn cắt đứt kết nối với chính mình. Bất cứ điều gì trong chúng ta mà ta cảm thấy chúng là “xấu / sai lầm / tội lỗi” thì ngay lập tức chúng ta sẽ đàn áp và phủ nhận sự tồn tại của chúng. Nhờ sự trấn áp liên tục này, Shadow Selves (Phần tối của tâm hồn) của chúng ta ngày càng bị xoắn lại, bị phá hoại và suy đồi. Cuối cùng, nỗi khổ đau này được thể hiện trong mối quan hệ của chúng ta dưới hình thức cá nhân và thế giới (ở dạng rộng).

Thế giới vật lý của chúng ta là một biểu hiện của sự đau khổ nội tại của chúng ta dưới hình thái tập thể. Cuộc sống mà chúng ta có là một biểu hiện của sự trống rỗng bên trong chúng ta. Đơn giản chỉ cần nhìn vào những bạo lực, giết người, đói nghèo, tham lam, độc tài, danh sách những căn bệnh tâm thần mà chúng ta phải đối mặt, hay sự suy thoái môi trường – tất cả cho thấy chúng ta đã đánh mất mình ra sao để cuốn vào một cuộc chạy đua phi nghĩa. Chúng ta lạc mất chính mình và mất liên lạc với sự thật về việc “chúng ta là ai”.

Sự điên rồ của việc biến cái tôi thành quỷ dữ


Theo ánh sáng của khám phá này, rất dễ dàng để bắt đầu tin rằng cái tôi là xấu. Trên thực tế, một số giảng viên về tâm linh đã dạy rằng “cái tôi” cần phải bị phá hủy. Tuy nhiên, “đó chỉ là một thủ đoạn của tâm trí!”. Tôi đã nghe rất nhiều người trong cộng đồng tâm linh lên án cái tôi và nói về nó với sự oán hận. Tuy nhiên, niềm tin cho rằng “cái tôi” của chúng ta là “độc ác, quỷ dữ” hoặc cần phải bị “tiêu diệt” chỉ là sự phản chiếu của một tâm trí bị mắc kẹt trong sự nhị nguyên.

Bản ngã không phải thứ “tốt” hay “xấu”. Nó chỉ đơn giản là vậy. Chúng ta cần nhìn nhận rằng “bản ngã” chỉ đơn giản là một công cụ. Bản ngã tồn tại như một cơ chế sinh học. Cái tôi cũng tồn tại như một phương tiện cho sự tăng trưởng tâm linh của chúng ta, cho chúng ta sự ý thức về sức mạnh, tình yêu và sự hợp nhất của chính mình. Cái tôi chính là một cánh cửa mà thông qua đó chúng ta có thể trở lại cái tự nhiên của chính ta (Our True Nature).

Tại sao bản ngã không phải là bạn?


Bản ngã, Cái Tôi là gì và nó có nên bị tiêu diệt trên đường thức tỉnh tâm linh?

Bạn có thể đã nghe điều này trước sự diễn đạt: “Cái tôi là một ảo tưởng.” Điều này có ý nghĩa gì?

Cái tôi là một ảo tưởng, và do đó không phải là “bạn”, bởi vì nó luôn luôn thay đổi. Nói cách khác, làm thế nào bất cứ thứ gì trong bạn được chỉ định để sinh ra – thay đổi và rồi suy tàn có thể là bạn?

Hãy làm thử một thí nghiệm thế này, viết ra giấy hoặc bất cứ thứ gì bạn có thể, liệt kê những gì “bạn đang có”. Bạn có thể viết ra và sau đó trở lại đọc bài viết này sau đó.

Nghỉ ngơi một lát. Bạn viết xong chưa. Bạn đã viết gì nào? Có thật không. Thực hiện thí nghiệm ngay nhé.

Hãy xem những gì bạn đã viết. Nó có thể trông sẽ thế này “Tôi Jane Doe. Tôi là vợ, mẹ, bạn bè. Tôi là một chiến binh, một người mơ mộng, và một người tìm kiếm tâm linh. Tôi 38 tuổi, có ba đứa con và là một nghệ nhân”.

Hãy xem mô tả này của bạn. Đây chính là câu chuyện cá nhân chính của bạn. Bối cảnh cuộc sống, về những gì bạn nghĩ bạn là.

Cái tôi là một ảo tưởng vì nó chỉ đơn giản là: một câu chuyện – một câu chuyện được tạo ra trong tâm trí.


Hãy sử dụng một số câu hỏi tự tìm hiểu và áp dụng các câu hỏi này trạng thái của bạn:
  • Làm thế nào bạn có thể là một cái tên nếu nó có thể dễ dàng bị thay đổi? Bạn có thể đã được sinh ra trong một gia đình khác và được đặt một cái tên khác rồi.
  • Làm thế nào bạn có thể là một cơ thể nếu nó liên tục bị lão hóa, thay đổi, suy tàn và có thể thay thế bằng những bộ phận khác? Các tế bào hồng cầu của bạn sống trong 4 tháng, các tế bào bạch cầu của bạn sống được hơn 1 năm, tế bào da của bạn sống được 2-3 tuần…tất cả các tế bào trong bạn đang liên tục chết đi và được thay mới. Làm thế nào bạn có thể là “cơ thể bạn” hay ngoại hình của bạn?
  • Làm thế nào bạn có thể là một nhân cách khi nó liên tục dao động và chuyển đổi? Hãy suy nghĩ lại nhân cách của bạn 5 năm trước, sau đó 15 năm trước đây. Bạn đã có cùng một cá tính giống như bạn đang là bây giờ không?
  • Làm thế nào bạn có thể là cảm xúc của bạn khi chúng liên tục đến và đi, lên rồi xuống? Không chỉ có thế, bạn thực sự kiểm soát cảm xúc của mình không? Chúng đến từ đâu? Bạn có thực sự kiểm soát chúng?
  • Làm thế nào bạn có thể là suy nghĩ của bạn khi chúng luôn thay đổi? Chúng đến từ đâu? Bạn có thực sự kiểm soát chúng?
  • Làm thế nào bạn có thể là niềm tin của bạn khi những gì bạn tin từ 10-30 năm trước đây không phải là điều bạn tin vào ngày hôm nay? Niềm tin của bạn bị ảnh hưởng bởi điều kiện, cách cư xử và xã hội bạn sống, làm sao chúng có thể là “bạn” hoặc “thuộc sở hữu của bạn”?
  • Làm thế nào bạn có thể là những kỷ niệm của chính mình khi chúng cứ đến rồi đi, thậm chí thay đổi? Bạn có biết rằng có sự tồn tại của thứ gọi là “kí ức sai lầm” (false memory)? Khi nhớ lại quá khứ, tâm trí có một nhận thức vô cùng mong manh và có xu hướng tự sửa chữa và thay đổi (kí ức). Làm thế nào những kí ức của bạn có thể là bạn được?
Như chúng ta có thể thấy, tất cả mọi thứ mà chúng ta tin chắc rằng “chúng là chúng ta” thì đều không thực sự là chúng ta. Vậy, chúng ta rốt cuộc là gì? Tất cả mọi thứ rốt cuộc là gì?

Sự hiện diện đó là gì?


Có bất cứ gì “chứng kiến” mọi điều đã xảy ra trong cuộc đời bạn hay không? Những gì sẽ không bao giờ thay đổi? Cốt lõi cơ bản nhất của chúng ta là ai?

Câu trả lời đó là : Thức (Consciousness)

Thức là chất liệu của tất cả mọi thứ. Trên thực tế, khoa học đã chỉ ra rằng mọi thứ đều là năng lượng rung động ở các mức độ khác nhau nơi phần lõi. Trong kinh nghiệm làm người của chúng ta “Sự hiện diện/Presence” – Ý thức / Consciousness hay Tinh thần/Spirit được biểu hiện chính nó như là năng lượng tạo thành mọi hình tướng.

Thật khó để có thể tìm được một từ chính xác để mô tả trải nghiệm này bởi ngôn ngữ vốn dĩ rất hạn chế. Cách dễ dàng để trải nghiệm Sự hiện diện đó là bạn – luôn luôn là bạn – là thông qua Thiền định. Thiền hoặc làm yên lặng tâm trí, giúp bạn đơn giản nhận thức được suy nghĩ của mình và không gian bên dưới những suy nghĩ đó. Và không gian đó chính là bạn.

Một cách khác mà nhân loại kể từ thời bình minh đã từ trải qua chân lý của sự tồn tại (Truth of being) này đó là thông qua một số loại cây cỏ, thảo mộc gây ảo giác như Ayahuasca, Nấm Psilocybin, và Peyote. Mặc dù sử dụng những loài thảo mộc này là một cách hữu hiệu, tuy nhiên nó không phải là điều bắt buộc. Những loài cây này chỉ đơn giản là một cánh cửa giúp chúng ta đi vào một Trải nghiệm chung hay một tinh thần chung là chính chúng ta mà thôi.

Làm thế nào gỡ chúng ta khỏi mạng ảo tưởng


Bản ngã, Cái Tôi là gì và nó có nên bị tiêu diệt trên đường thức tỉnh tâm linh?

Có thể sẽ mất một khoảng thời gian không nhỏ để nhận ra rằng “Bạn không phải là cái Ngã” và đôi khi là sẽ lâu hơn để có thể hiểu điều này ở mức độ sâu hơn. Khám phá ra rằng mọi điều bạn từng tin tưởng là sai có thể là một điều rất khó chấp nhận. Trên thực tế, đừng ngạc nhiên nếu có rất nhiều sự phản đối về bài viết này. Nó cơ bản rất bình thường.

Công việc của cái Tôi/Bản ngã đó là để bảo vệ bản thân nó và niềm tin của nó về việc “bạn đang tách biệt với người khác và với cuộc sống”. Trải qua trạng thái “vô ngã”(no-ego), vô thân (no-self), nghĩa là “giác ngộ/ enlightenment” ban đầu có thể khá khó chịu và khó chấp nhận được. Làm thế nào mà việc “tôi không phải là tôi, bạn không phải là bạn” có thể là một điều gì đó đáng mơ ước? Đây cũng là một câu hỏi phổ biến.

Câu trả lời là để hiểu. Bạn phải trải nghiệm “Thức/ Consciousness” chính nó. Nếu không trải qua chân lý cái bạn là, cuộc hành trình tâm linh sẽ chỉ đơn thuần là trí tuệ và dễ dàng bị phá hoại bởi những nỗi sợ hãi. Tuy nhiên, một khi bạn đã trải nghiệm – dù chỉ một khoảnh khắc duy nhất của “Thức”, bạn sẽ khám phá cho bản thân mình một sự giải phóng nhất, trong sạch, thanh thản, từ bi và rộng mở nhất. Trên thực tế, bản thân Thức cũng chính là hiện thân của tình yêu, bình an và tự do. Bạn chính là hiện thân này. Bạn chính là sự thật bạn đang tìm kiếm.

Gỡ mình khỏi mạng ảo tưởng là một quá trình đòi hỏi sự kiên nhẫn, tính kỉ luật và sự cống hiến. Quá trình này không dành cho những người muốn đi theo cái gọi là “tinh thần xu hướng”, nó chỉ dành cho những người tìm kiếm tâm linh xuất phát từ sự chân thành.

Dưới đây là một số thực hành soulwork hữu ích giúp bạn kết nối lại với sự thật về bạn là ai:
  • Đọc qua các phần tự hỏi ở trên. Hãy tự hỏi mình, “Đây có phải là tôi (điều tôi nghĩ mình là)- đó có thực sự là tôi không?” Mặc dù “cảm xúc, suy nghĩ, tính cách và cơ thể” được bạn trải nghiệm, chúng không thực sự là bạn bởi vì chúng đều phải được sinh ra, thay đổi và rồi chết đi.
  • Thực hành thiền dynamic để giải phóng bất kỳ năng lượng nào bị kiềm chế bên trong bạn. Làm điều này trước khi thiền truyền thống để khiến cho nó dễ dàng hơn.
  • Thiền mỗi ngày. Hãy thử 15 phút đầu tiên, sau đó chuyển sang 30 phút. Hãy nhớ rằng: mục đích của thiền không phải là để “tới” bất cứ nơi nào hoặc “đạt được” bất cứ điều gì. Nó chỉ đơn giản là thực hành ngồi với bất cứ điều gì phát sinh trong bạn.
  • Thường xuyên khẳng định với chính mình “Tôi là Thức” suốt cả ngày. Cảm thấy sự thật đó thấm vào xương và cốt lõi trong từng hơi thở.
  • Khám phá cách mà bản ngã của bạn đang làm ảnh hưởng đến cuộc sống của bạn với lòng trắc ẩn. Thực hành Thiền chánh niệm(Mindfulness) hàng ngày. Chánh niệm là một thực hành quan trọng giúp bạn củng cố bạn trong giây phút hiện tại.
Con đường tâm linh là con đường đòi hỏi sự can đảm, sự trung thực triệt để và sự sẵn sàng buông bỏ tất cả những gì không phải bạn. Bản ngã là gì? Bản ngã là người thầy – điều mà bạn mang theo mỗi ngày. Khi nhìn theo cách này, cái tôi là một người thầy mạnh mẽ và bền bỉ nhất mà chúng ta có để đánh thức cái Chân lý đã luôn ở đây và sẽ luôn ở đây.

Tác giả Mateo Sol. Dịch bởi Ayako
Nguồn: innermostselves

Vui lòng trích dẫn link nguồn khi copy nội dung bài viết này! Trân trọng cảm ơn

Bài cũ hơn
Bài mới hơn

post written by:

0 comments: