Người mạnh mẽ chọn cách buông bỏ, người yếu đuối chỉ có thể từ bỏ. Vui vẻ không phải là một loại tính cách, mà là một năng lực tích tụ từ lòng can đảm. Có học được cách buông bỏ thì lòng mới vui vẻ.
Nếu cứ quẩn quanh không dám buông bỏ, cuối cùng sự yếu đuối sẽ dẫn lối bạn từ bỏ bản thân mình.
Sở dĩ con người sống không vui vẻ không hạnh phúc, nguyên nhân chủ yếu nằm ở 3 thói quen, nếu bạn đã quen với những thói quen này, xin bỏ ngay.
+ Quen phóng đại hạnh phúc của người khác.
+ Quen phóng đại đau khổ của bản thân.
+ Quen lấy đau khổ của bản thân ra so với hạnh phúc của người khác, lấy khuyết điểm của bản thân ra so với ưu điểm của người khác.
Lý của Đại Đạo thì vô cùng đơn giản, đơn giản đến nỗi chỉ cần một hai câu là có thể nói rõ ràng. Những chuyện nhỏ trên đời khó là khó ở chỗ đơn giản. Đơn giản không phải là phớt lờ cho xong chuyện, cũng không phải đơn thuần ấu trĩ, mà là trí tuệ ở cấp bậc cao nhất, là biểu hiện của duệ trí thành thục. Cái hoàn hảo luôn luôn là cái đơn giản. Học được sự đơn giản, thật ra không đơn giản chút nào.
Buông bỏ là để tìm kiếm một cơ hội trưởng thành. Từ bỏ, chỉ là để trốn tránh.
Buông bỏ là bởi vì bản thân nhận thấy không cần thiết phải hạ mình níu giữ một người không đáng, hay một thứ không đáng.
Khi con người ta học được cách buông bỏ, là con người ta đã bước qua một cách cửa của sự trưởng thành.
Buông bỏ cần rất nhiều dũng khí, bởi lẽ có nhiều lúc ta dùng dằng chẳng nỡ, có nhiều lúc ta tha thiết với tình cảm hơn là lý trí. Giống như trong tình yêu, có khi biết rõ nên buông bỏ khi người ấy muốn rời xa, nhưng cuối cùng lại chẳng dằn lòng dứt khoát cho được.
Buông bỏ cần lòng can đảm, nhưng từ bỏ lại chỉ cần một phút yếu lòng. Chán nản, mỏi mệt, buồn đau, bất hạnh. Vấp ngã, gian truân, tổn thương, vụn vỡ.
Có quá nhiều thứ trong cuộc sống này có thể khiến ta từ bỏ.
Từ bỏ, là bởi vì không thể buông bỏ một người, một thứ, nên đành lựa chọn từ bỏ chính mình.
Một khi đã lựa chọn từ bỏ, sẽ phải mất rất nhiều thời gian để đứng dậy một lần nữa.
Tựa như một dây leo cuốn lấy bạn, lởn vởn trong tâm trí bạn, tựa như một cái dằm găm sâu trong trái tim bạn, bỏ được cái dây leo ấy, dứt được cái dằm trong tim ấy ra, đau đớn một lần, nhưng cuối cùng lại thấy thanh thản nhẹ nhàng.
Nếu không thể buông bỏ, cuối cùng thứ mất đi là chính bản thân mình.
Chỉ có người yếu đuối không dám đối mặt với thực tại, mới lựa chọn từ bỏ, mới lựa chọn trốn tránh.
Buông bỏ, chẳng khó khăn, nhưng cũng chẳng dễ dàng.
Biết thỏa mãn chính là biết buông bỏ, biết hài lòng với những gì mình có chính là biết buông bỏ.
Biết người nào nên níu kéo, người nào nên buông tay, chính là biết buông bỏ.
Nếu một người không thể tìm ra lý do gì để ở lại bên cạnh bạn, hãy buông bỏ, hãy cho họ một lý do để ra đi. Bởi vì cuộc sống này, tình cảm quả thực là một điều rất quan trọng, không có tình cảm, ở bên nhau rất gượng ép, chẳng bằng buông bỏ, cho nhau một con đường mới, tìm kiếm một hạnh phúc mới.
Tổn thương, buồn bã, chẳng thể giữ mãi trong lòng. Tổn thương, buồn bã chỉ nên là những vết sẹo đánh dấu bước đường trưởng thành của chúng ta, chứ tuyệt đối đừng là mảnh thủy tinh găm sâu vào da thịt mà con người ta vì sợ đau mà không dám gắp ra. Nếu vậy, mảnh thủy tinh ấy chỉ ngày ngày hành hạ bản thân mình mà thôi.
Đặt hết những tổn thương buồn bã xuống, ta chẳng thể mang nó mãi trong lòng. Cho dù có vấp ngã, hãy cứ đứng lên, hãy cứ mang theo hành trang là một lòng lạc quan phơi phới. Buông bỏ được rồi, bạn sẽ thấy bước chân mình thanh thản nhẹ bẫng, sẽ thấy thế giới này tươi đẹp khoan khoái biết nhường nào.
Con người ta để ý quá nhiều, bận tâm quá nhiều, nên nhiều lúc chẳng thể buông bỏ.
Con người ta quen phóng đại niềm hạnh phúc của người khác, phóng đại nỗi đau khổ của mình, quen lấy nỗi bất hạnh của mình so sánh với niềm may mắn của người khác, cuối cùng người băn khoăn dằn vặt chỉ là chính mình.
Để ý quá nhiều, chẳng thể buông bỏ, nên tự muộn phiền.
Vậy nên, hãy cứ mở lòng mình ra đi, cầm lên được, đặt xuống được, lùi được, tiến được.
Đừng suy nghĩ quá nhiều, đôi khi, đơn giản chính là hạnh phúc, hạnh phúc chính là đơn giản.
Hãy có đủ lòng can đảm để học buông bỏ, vì buông bỏ được rồi, sau cơn giông bão sẽ là trời quang mây tạnh.
“Buông bỏ” không phải là “từ bỏ”, bản chất của hai chữ này không giống nhau, kết quả cũng khác nhau. Chọn "buông bỏ" hay "từ bỏ" là cách bạn quyết định cuộc đời mình hạnh phúc hay lụi tàn…
Buông bỏ chính là để trưởng thành, để kiếm tìm những điều tốt đẹp, còn từ bỏ chính là khi người ta nhút nhát tìm chỗ để trốn tránh. Buông bỏ là khi ta đứng bên trên sự việc, còn tự bỏ chính là khi bản thân ta thực sự không buông bỏ được mà phải tìm đến sự trốn tránh. Người khôn biết phải buông bỏ, kẻ dại chỉ có từ bỏ.
Sống trên đời này, nhắc đến chuyện buông hay không buông, tất cả đều xuất phát từ những dục vọng, ham muốn chiếm dụng điều gì đó trong cuộc sống, mà đa phần là tình cảm và hạnh phúc. Hạnh y khói bay đi chỉ trong đôi ba tiếng đồng hồ.
Rồi ta lại khát khao đi tìm và dễ dãi tin rằng một đối tượng nào đó trong tương lai sẽ mang lại hạnh phúc lâu bền hơn.
Hạnh phúc luôn là những khao khát lớn nhất của con người, tùy vào hiểu biết của mỗi người qua từng xã hội và từng thời đại mà hạnh phúc được quan niệm 1 cách khác nhau.
Có người họ gặp xui rủi triền miên nên họ quả quyết rằng trên đời này làm gì có hạnh phúc. Còn những người trẻ thì cứ mơ mộng hạnh phúc chắc ở cuối con đường mình đang đi. Và hằng bao lớp người đi gần hết kiếp nhân sinh này mà vẫn không tìm thấy hạnh phúc và đuổi theo nó như 1 trò chơi cút bắt.
Con người vốn dĩ không cảm thấy hạnh phúc là bởi họ mưu cầu quá cao, không bao giờ biết đủ. Và khi không cảm thấy hạnh phúc, nhiều người lại cảm thấy bất hạnh, đau khổ, từ làm khổ mình.
Trên đời này, những gì thuộc về tình cảm là thứ dễ thay đổi nhất. Có những người chấp nhận buông bỏ, mỉm cười, quên đi mà sống, nhưng lại có những người không cam tâm, sống chết vẫn khư khư để rồi tự làm khổ mình. Cho đến cuối cùng vẫn không thể giữ được, mới đau khổ “từ bỏ” và chạy trốn, nhưng có điều làm cách này, suốt đời bạn sẽ chẳng quên được, và sẽ vô cùng đau khổ.
Phật dạy, vui vẻ không phải là một loại tính cách, mà là một loại năng lực trí tuệ. Muốn giải quyết buồn phiền là phải quên đi buồn phiền. Không loạn trong tâm, không kẹt trong tình, không sợ tương lai, không nghĩ quá khứ. Cười ngắm gió mây tan, ngồi yên khi mây lên.
Con người sống trên đời, làm người không cần đòi hỏi, làm việc không cần hoàn hảo, hưởng lạc không được hưởng đến hết. Làm người phải biết dừng lại đúng lúc, đối với người khác là một sự khoan dung, đối với chính mình là một con đường để lui.
8 điều cần buông bỏ để sống an nhiên
1. Buông bỏ oán hận
Oán hận sẽ làm giảm nhân cách, làm giảm nhiệt huyết và tiêu diệt ý chí của con người. Đời người sẽ không phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió, có bầu trời trong xanh, cũng sẽ có bầu trời u ám đầy mây, có thuận cảnh cũng có nghịch cảnh.
2. Buông bỏ phiền não, thuận theo tự nhiên
Đời người, những việc không được như ý thường là chiếm phần lớn, phiền não mỗi ngày đều xuất hiện. Chúng ta nên làm gì?
Hết thảy nên thuận theo tự nhiên, việc gì xảy ra cũng dùng sự bình tĩnh để đối đãi thì phiền não cũng sẽ tiêu tan. Kỳ thực, trong cuộc sống, những sự tình tốt hay xấu đều được quyết định bởi tâm thái của chúng ta.
3. Buông bỏ ích kỷ, tự ngã
Hãy buông bỏ tự ngã, buông bỏ lòng ích kỷ, đứng vào vị trí của người khác, hoán đổi suy nghĩ, chúng ta sẽ nhận thấy rằng tâm của mình càng ngày càng rộng mở, con đường đời càng ngày càng tươi đẹp.
4. Buông bỏ nóng giận
Người xưa có câu:“Nổi giận là bản năng, kiểm soát nóng giận là bản lĩnh”. Con người ở vào lúc nóng giận sẽ không có lý trí, nói những lời làm tổn thương người khác, nhẹ thì làm tổn thương hòa khí hai bên, nặng thì sẽ mang đến điều bất hạnh.
Khi một người nóng giận, trước hết không nên nói, hãy hít một hơi thật sâu, làm giảm một chút cảm xúc nếu không thì hệ quả nó đem lại nhất định là không tốt.
5. Buông bỏ lười biếng
Người lười biếng thường có tâm ỷ lại và muốn an phận ở trạng thái hiện tại, không có ý chí tiến thủ, làm việc qua quýt, được chăng hay chớ, làm cho xong chuyện. Muốn có một tương lai tốt đẹp, thì phải cố gắng nỗ lực bản thân, dốc sức làm việc. Bởi vì, siêng năng cần cù là điều cần thiết tất yếu của thành công.
6. Buông bỏ ý nghĩ tiêu cực
Người xưa có câu, ông trời sinh ra ai thì người đó tất sẽ hữu dụng. Mỗi người đều có ưu điểm nổi trộicủa riêng mình. Phát huy ưu điểm của bản thân, thực sự đặt tâm vào làm những việc mình có khả năng, sau một thời gian sẽ có thể thành công.
7. Buông bỏ đố kỵ, ghen ghét
Đố kỵ, ghen ghét là một loại độc dược có thể khiến con người đánh mất bản tâm của mình, thậm chí dồn con người đến chỗ chết.
Đố kỵ sẽ gặm nhấm dần bản tính của một người khiến người đó trong đầu tràn ngập ác niệm, trong nội tâm không an định, người khác cũng thời khắc đề phòng, lánh xa.
8. Buông bỏ lòng tham
Con người thường sẽ có rất nhiều dục vọng, tham niệm. Tham của cải tiền tài, ham mê sắc dục, cái đẹp, ham hưởng thụ, thậm chí ngày ngay người ta còn mong muốn được nhận nhiều của cải phi nghĩa khiến đạo đức ngày càng suy đồi.
Người có nhiều tham niệm thì trong lòng sẽ bất an. Người xưa nói:“Tâm túc tắc vật thường hữu dư, tâm tham tắc vật thường bất túc.” Chỉ khi biết đủ, thì con người mới sống được hạnh phúc, mới cảm nhận được vẻ đẹp của vạn vật trong cuộc đời, tránh được tai họa bởi lòng tham mang đến.
Nguồn: Bình Trần
Vui lòng trích dẫn link nguồn khi copy nội dung bài viết này! Trân trọng cảm ơn