15/11/19

Đức Phật dạy đàn ông: Đã gọi ai đó là vợ thì đừng để người đó tổn thương

Nếu tình yêu đủ lớn, biết nhường nhịn tôn trọng đối phương thì hạnh phúc mới có thể lâu dài, chứ lấy nhau người đàn ông lại tự cho mình cái quyền làm chủ chà đạp, coi thường vợ, ngoại tình thì hạnh phúc ấy sớm muộn cũng tan vỡ mà thôi.


Đức Phật dạy đàn ông: Đã gọi ai đó là vợ thì đừng để người đó tổn thương

Duyên phận là thứ gì đó rất kỳ lạ, không phải muốn là có tránh là được. Một khi đã có duyên nên vợ nên chồng với nhau thì cả 2 phải sống cư xử với nhau cho phải đạo vợ chồng. 2 tiếng vợ chồng tình cảm ấy nhưng lại có sức nặng và trách nhiệm vô cùng. Đã là vợ chồng thì phải sống sao cho phải đạo, chứ miệng gọi nhau là vợ, là chồng nhưng cái tâm lại không trọng đối phương thì thật đáng buồn và phải suy nghĩ lại về thái độ và trách nhiệm của mình.

Đức Phật đã từng dạy rằng “Kiếp trước ngoái đầu 500 lần lại mới đổi được kiếp này 1 lần thoáng qua”. Người gặp gỡ nhau, nên duyên vợ chồng chính là tiền duyên tu từ nhiều kiếp trước thế nên người chồng hay người vợ phải biết tôn trọng, yêu thương đối phương hơn cả bản thân mình. Chỉ khi tình yêu, sự tôn trọng được đặt lên cao thì vợ chồng mới có hạnh phúc, sống mới đúng đạo vợ chồng được.

Cũng như mọi thứ duyên phận không thể gắn kết người ta ở bên nhau mãi mãi được. Gặp đúng người, đúng thời điểm là 1 phần, phần còn lại còn tùy thuộc vào cách ứng xử của 2 người với nhau. Nếu tình yêu đủ lớn, biết nhường nhịn tôn trọng đối phương thì hạnh phúc mới có thể lâu dài, chứ lấy nhau người đàn ông lại tự cho mình cái quyền làm chủ chà đạp, coi thường vợ, ngoại tình thì hạnh phúc ấy sớm muộn cũng tan vỡ mà thôi. Đến 1 thời điểm nào đó, đàn ông mới nhận ra 2 tiếng “vợ chồng” thiêng liêng thế nào nhưng họ đã không biết nắm giữ lấy và để mất vợ mãi mãi.

Là người chồng phải biết lắng nghe thấu hiểu tâm tư tình cảm của vợ, chồng có thể giang rộng vòng tay ôm vợ vào lòng bất cứ lúc nào cô ấy buồn, khóc hay áp lực trước 1 vấn đề nào đó. Chỉ cần nói với vợ rằng: “Không sao đâu, có anh ở đây rồi, mọi chuyện sẽ ổn thôi”. Câu nói đó của chồng như tiếp thêm dũng khí, sức mạnh cho vợ nhưng nói phải đi đôi với làm và xuất phát từ tình yêu vợ thật lòng.

Đã là chồng thì phải biết quan tâm đến vợ, không được làm điều gì sai trái để cô ấy buồn tủi thân. Lúc cô ấy muốn buông tay hãy níu kéo cô ấy bằng mọi cách, ôm cô ấy thật chặt và nói những lời tự tận đáy tim mình.

Đừng để khi mất vợ rồi mới thấy hối tiếc thì mọi thứ đã quá muộn và không thể thay đổi được gì. Với đàn ông, người thấu hiểu họ, dám hy sinh vì họ ngoài mẹ ra thì chỉ duy nhất có vợ mà thôi. Một người phụ nữ tốt như vậy thì phải giữ cô ấy bên mình, làm cho cô ấy hạnh phúc, hài lòng khi lựa chọn làm vợ chứ đừng để cô ấy hối hận.

Không phải mối nhân duyên nào cũng xuất phát từ tình yêu, có những người lấy nhau vì gia đình thúc ép hay vì hoàn cảnh. Thế nhưng thay vì sống với nhau như 2 người xa lạ thì hãy cảm hóa và chứng tỏ cho người kia thấy bạn là 1 người đàn ông biết nghĩ, lo cho vợ con và tôn trọng suy nghĩ của cô ấy. Mưa dầm cũng thấm lâu, rồi cô ấy sẽ nhận ra tình cảm của bạn mà rung động và coi bạn là chồng thực sự của cô ấy. Đôi khi hôn nhân không bắt nguồn từ tình yêu nhưng sự bền lâu của hôn nhân lại được duy trì bằng tình yêu, lòng chân thành của cả vợ và chồng.

Hai chữ “vợ chồng” nghe thân thương, nồng đượm như vậy nhưng luôn chất chứa mọi suy tư, tình cảm và trách nhiệm của 2 người trong đó. Gọi nhau 2 tiếng “vợ chồng” thì dễ lắm, nhưng sống với nhau như thế nào để đúng nghĩa với 2 tiếng “vợ chồng” đó mới khó. Trong hôn nhân, người cần phải chịu lắng nghe, thấu hiểu và tôn trọng đối phương để giữ hạnh phúc gia đình có lẽ là người chồng. Chỉ khi chồng biết trân trọng, thương vợ mình thì gia đình mới thực sự hạnh phúc.

Vui lòng trích dẫn link nguồn khi copy nội dung bài viết này! Trân trọng cảm ơn

Bài cũ hơn
Bài mới hơn

post written by:

0 comments: