Nhân quả báo ứng là quy luật của Vũ trụ không ai có thể thoát, con người nếu không ý thức được điều này ắt sẽ phải trả nghiệp nặng.
Câu chuyện nhân quả báo ứng có thật tại một ngôi làng nhỏ ở vùng đông bắc Trung Quốc đến giờ vẫn được dân làng lưu truyền để răn dạy bản thân và đời sau.
Tại một ngôi làng trên vùng núi xa xôi miền đông bắc Trung Quốc, có một bà lão mù lòa tuổi tầm 70. Bà họ Lưu, là người xởi lởi, rộng lượng và luôn tin tưởng người khác. Bà có người hàng xóm phải nuôi nhiều con cháu nên thỉnh thoảng túng thiếu, thường vay gạo của bà. Người hàng xóm họ Tôn. Mỗi khi bà Tôn sang vay gạo, bà Lưu đều vui vẻ chấp nhận thậm chí còn cho thêm thức ăn. Dần dần bà Tôn nảy lòng tham, thấy bà Lưu mù lòa nên đã tìm cách ăn gian khi trả lại gạo.
Bà Tôn dùng loại thúng có đáy cao lên 10 cm mỗi khi đong gạo trả bà Lưu. Tuy nhiên bà Lưu không bao giờ để ý, bởi vậy mà bà Tôn cứ thế lừa gạt suốt mấy năm liền.
Đột nhiên một hôm bà Tôn bị bệnh lạ, đau đớn dữ dội không thuốc nào trị khỏi, rồi qua đời.
Một đêm nọ bà Lưu trong lúc ngủ mơ thấy bà Tôn mặc toàn đồ đen trên thân, vẻ mặt ngượng ngừng hổ thẹn và nói: “Tôi sẽ tới nhà bà để trả nợ”. Sáng hôm sau, gà bà Lưu đẻ rất nhiều trứng, trong đó có một quả trứng màu đen tuyền. Và cũng chỉ có quả trứng đó nở ra con gà, con gà màu đen tuyền. Con gà này nhanh chóng đẻ trứng, ngày nào cũng đẻ ra rất nhiều trứng và không ngày nào nghỉ.
Ba năm sau bà Lưu lại nằm mơ thấy con gà mái màu đen của mình, nó bay trên bầu trời, nháy mắt cái biến thành bà Tôn, rồi nói: “Tôi đã tạo nghiệp khi lừa gạt bà, bởi vậy tôi phải trả nợ cho bà trong ba năm. Giờ tôi đã trả nợ xong, tôi chào bà đi đầu thai”. Nói rồi bà Tôn lại biến thành con gà mái đen bay vụt đi mất.
Bà Lưu gọi tên bà Tôn nhưng không thể níu lại được. Sáng hôm sau bà được người nhà báo con gà mái đen tự dưng lăn ra chết từ đêm qua. Bà nhớ lại giấc mơ vừa rồi và kể cho dân làng nghe. Ai ai đều kinh hãi và nói rằng, đó chính là nhân quả báo ứng. Nhân quả báo ứng quả thật luôn hiện hữu đối với bất kỳ ai, không ai có thể thoát được quy luật này. Cuộc đời có vay có trả, người tạo nghiệp ắt phải bồi hoàn, nặng hay nhẹ tùy thuộc vào tội mà mình gây ra.
Vui lòng trích dẫn link nguồn khi copy nội dung bài viết này! Trân trọng cảm ơn
0 comments: