Nhiều người không hiểu sao họ lại gặp nhiều vấn đề trong cuộc sống và gánh chịu tai ương giáng xuống bản thân và gia đình, nhưng mọi việc đều có nguyên cớ theo đúng luật nhân quả.
Làm người sẽ có yêu, ghét đối với người khác, tuy nhiên cho dù bất mãn đến mấy với ai đó, một người rất không nên phạm phải tội này, vì nó không chỉ chẳng ích gì mà còn có tác dụng “gậy lưng đập lưng ông”.
Câu chuyện nhân quả dưới đây vẫn được người già kể lại để răn dạy con cháu họ sau này.
Tại ngôi làng nhỏ dưới thời Minh có một một nhà làm nghề buôn bán, rất lanh lợi, sắc sảo nhưng rất nóng nảy và ghê gớm. Ai làm phật lòng nhà này đôi chút, sẽ phải hứng chịu những lời rủa xả rất cay nghiệt từ họ. Bởi vậy dân trong làng không ai muốn gây sự với họ Mạc, luôn cố gắng nhường nhịn.
Rồi một ngày nọ có gia đình họ Triệu chuyển đến gần nhà họ Mạc. Nhà họ Triệu cũng giống họ Mạc, có hai đứa trẻ nhỏ, khá là tinh nghịch. Hai đứa trẻ mà họ Mạc nhanh chóng làm quen với nhà họ Triệu và trở nên thân thiết, thường xuyên rủ nhau vui đùa. Hai gia đình tuy không qua lại nhưng gặp nhau cũng chào hỏi thân thiện.
Cả bốn trẻ đều học cùng trường và sớm sớm đều rủ nhau tới lớp. Một trưa nọ họ Mạc nhận được tin báo, quý tử nhà họ đang chơi đùa với bạn thì không may bị đẩy ngã, đập đầu vào chân bàn và chảy máu. Họ Mạc nghe vậy tức tối chạy tới trường, trong tâm bấn loạn vì lo cho con.
Tới nơi thấy đầu con chảy máu và đang được băng bó, họ Mạc giận lắm, hỏi truy nguyên nhân. Khi ấy thầy giáo nói rằng do mải chơi đùa với con nhà họ Triệu cùng lớp nên không may bị ngã. Nghe vậy họ Mạc tức tốc chạy về nhà, gọi nhà họ Triệu tới trường và bắt phân xử đúng sai. Họ Triệu chưa kịp nói lời xin lỗi, đã bị nhà Mạc chửi rủa bằng đủ lời lẽ cay độc, cấm con không được chơi với nhà họ Triệu.
Cả nhà họ Triệu bị mắng chửi, rủa xả thậm tệ, vừa sợ vừa lo, nhưng xin lỗi hay đền bù cũng chẳng ích gì, đành ngậm ngùi ra về, dặn con không được tới gần nhà họ Mạc.
Hôm sau hai đứa trẻ vừa ra khỏi nhà để tới trường, họ Mạc lại chặn đường chửi bới, nguyền rủa và suýt nữa bị đánh. Cũng may có hàng xóm láng giềng can thiệp, và khuyên họ Triệu nên tìm cách dời đi vì sẽ chẳng thể yên với nhà Mạc. Quả thật sau hôm đó, ngày nào họ cũng bị chửi bới và đe dọa bởi sự hung bạo của nhà Mạc. Cuối cùng nhà Triệu dù không muốn cũng đành khăn gói lên đường, chỉ mong cần bình an cho toàn gia.
Lại nói về nhà họ Mạc, sau khi đã xả cơn tức giận lên đầu nhà họ Triệu và đuổi được họ khỏi làng, lấy làm mãn nguyện lắm. Chiều hôm đó dọn cơm xong chờ mãi không thấy hai con về, họ Mạc thấy trong lòng nóng ruột, bảo chồng cùng đi tìm. Tới trường thì moi người đã về hết, trời bắt đầu tối dần, hai vợ chồng bước thấp bước cao gọi con mà không thấy tiếng thưa. Tìm mãi không thấy, suốt đêm chờ con không về, lo lắng không thể tả.
Sáng sớm hôm sau hai vợ chồng lại dắt nhau tìm con, đi tới vách núi thì thấy có chiếc giày của cậu con trai cả, hai vợ chồng rùng mình nghĩ đến chuyện chẳng lành vội lần xuống dưới tìm, thì thấy thi thể hai con nằm dưới đó, đầu dập nát. Cả hai vật vã khóc than bên xác con, khóc đến mê đi. Trong mơ họ Mạc thấy mình đi vào địa phủ, gặp hai đứa con đầu bê bết máu, thân hình tiều tụy. Họ Mạc vội chạy tới nắm tay hỏi han, hai đứa trả lời rằng mình đang phải gánh tội nghiệp do cha mẹ gây ra. “Chính vì cha mẹ tạo quá nhiều khẩu nghiệp, gần nhất là rủa con nhà họ Triệu dập đầu vách núi, mà lại ám vào thân chúng con. Cha mẹ hãy về đi, duyên nợ chúng ta đã hết rồi, cha mẹ hãy cố gắng tu tâm tích đức, đừng tạo nhiều nghiệp nặng nữa, nếu không rồi cũng sẽ còn khổ nữa”, họ Mạc nghe văng vẳng tiếng hai con, khóc ngất đi đòi theo mà không thể với được.
Tỉnh dậy hóa ra là được điểm mộng, cả hai vừa sợ vừa buồn, bảo nhau thu xác con về mai tang. Từ đó bớt dần ác miệng, nhưng sức khỏe và làm ăn ngày càng sa sút, về già đời sống cơ cực. Tất cả cũng chỉ vì nghiệp mang trên thân quá nặng mà lại không có chút đức nào để được sung sướng.
Bởi vậy con người sống ở cõi trần gian luôn chịu sự chi phối của luật nhân quả. Khẩu nghiệp vô cùng nặng, cho dù giận ai đến mấy, hãy cố gắng xả bỏ thay vì nguyền rủa và mắng chửi họ, tất cả những điều xấu xa từ miệng mình phun ra, cuối cùng lại quay về ám chính thân mình.
Vui lòng trích dẫn link nguồn khi copy nội dung bài viết này! Trân trọng cảm ơn
0 comments: